Thật đáng trân trọng những nguời con biết trở về «Nguồn». Thật đáng quý những người
con biết sống tâm tình tạ ơn «uống
nước nhớ nguồn». Bởi
vì :
«Cây có gốc mới nở ngành sinh ngọn
Suối có nguồn mới bể rộng sông sâu,
Người ta nguồn gốc từ đâu,
Có cha có mẹ rồi sau có mình». (Ca
Dao)
Khi biết trở về với «Nguồn Cội» thì cũng
biết nhìn vào hiện tại để định hướng cho tương lai.
Gia phả, lý lịch nhiều khi là trở ngại không nhỏ cho những người muốn tiến xa hơn trong xã hội. Vì vậy, có người đã cố tình quên đi hoặc khai man gốc tích của mình, không muốn tìm về nguồn khi bản thân đã có một tương lai đầy hứa hẹn hay một cuộc sống khá sung túc. Vì sợ xấu hổ, mất mặt với người khác mà cố quyên đi "cội nguồn", nơi mình xuất thân, nhưng tất cả những điều đó liệu có tồn tại mãi ? Nếu cố quyên đi cội nguồn, e rằng lúc tìm lại đã quá muộn. Có người lại tự hào quá đỗi đến độ coi thường và xem nhẹ hiện tại của người khác, như thế cũng không nên, vì mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh và chúng ta không được chọn lựa nơi mình sinh ra, nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống.
Giống như bên Á Đông, người Do Thái cũng có quan
niệm “trọng nam, khinh nữ”. Vì thế, trong gia phả của họ, chỉ có tên người nam,
người nữ không được nhắc đến. Vậy mà trong bản gia phả của Đức Giê-su, thánh
Mát-thêu nhắc đến năm người nữ: bốn người của Cựu Ước và một của Tân Ước. Điều
đáng nói là bốn người nữ kia đều có vấn đề: Ta-ma loạn luân, Ra-kháp là gái
điếm, Rút là người ngoại giáo, còn vợ ông U-ri-gi-a, ngoại tình. Phải chăng tác
giả có ý cho thấy Đức Giê-su đã nhập sâu vào gia đình nhân loại, một nhân loại
với những điều tốt đẹp, nhưng cũng lắm chuyện ô trọc? Bốn người nữ bất toàn ấy
càng làm nổi bật người thứ năm: Đức Ma-ri-a, người nữ vẹn toàn, vì ngài là mẹ
Đấng Cứu Thế. ( 5 phút cho lời Chúa)
Trong gia phả của Đấng Cứu Thế ,pha trộn ánh sáng và bóng tối, thánh thiện và tội lỗi, một dòng dõi cần được tiếp tục thanh tẩy để trở nên xứng đáng với ơn cứu chuộc của Thiên Chúa vấn đề cốt lõi
không phải là niềm tự hào hay mặc cảm về dòng tộc, nhưng là làm sao lời Thiên
Chúa hứa với Ápraham và con cháu ông được trường tồn qua muôn thế hệ trong sự
nhận biết và yêu mến Đấng đã tạo dựng nên họ.
Lạy Chúa, nếu như con không thể quên được gốc tích của mình thì xin cho con cũng đừng bao giờ quên rằng con là người Kitô hữu, và biết sống đúng bổn phận người con trong gia đình và hơn nữa là người con trong gia đình Giáo Hội.
Thứ Bảy ngày 17.12.2010
Lời Chúa:
Mt 1, 1-17
1Đây là gia phả Đức Giêsu Kitô, con cháu vua Đavít, con cháu tổ
phụ Ápraham:
2Ông Ápraham sinh Ixaác; Ixaác sinh Giacóp; Giacóp sinh Giuđa và
các anh em ông này; 3Giuđa ăn ở với Tama sinh Perét và Derác;
Perét sinh Khétxơron; Khétxơron sinh Aram; 4Aram sinh
Amminađáp; Amminađáp sinh Nácson; Nácson sinh Xanmôn;5Xanmôn lấy
Rakháp sinh Bôát; Bôát lấy Rút sinh Ôvết; Ôvết sinh Giesê; 6ông
Giesê sinh Đavít. 7Vua Đavít lấy vợ ông Urigia sinh Salômôn7 Salômôn
sinh Rơkhápam; Rơkhápam sinh Avigia; Avigia sinh Axa; 8Axa sinh
Giơhôsaphát; Giơhôsaphát sinh Giôram; Giôram sinh Útdigia; 9Útdigia
sinh Giotham; Giotham sinh Akhát; Akhát sinh Khítkigia; 10Khítkigia
sinh Mơnase; Mơnase sinh Amôn; Amôn sinh Giôsigia;11Giôsigia sinh
Giơkhongia và các anh em vua này; kế đó là thời lưu đày ở Babylon.
12Sau thời lưu đày ở Babylon, Giơkhongia sinh Santiên; Santiên sinh Dơrúpbaven;13Dơrúpbaven sinh Avihút; Avihút sinh Engiakim; Engiakim sinh Ado; 14Ado sinh Xađốc; Xađốc sinh Akhin; Akhin sinh Êlihút; 15Êlihút sinh Elada; Elada sinh Mátthan; Mátthan sinh Giacóp; 16Giacóp sinh Giuse, chồng của bà Maria, bà là mẹ Đức Giêsu cũng gọi là Đấng Kitô.
17Như thế, tính chung lại thì: từ tổ phụ Ápraham đến vua Đavít, là mười bốn đời; từ vua Đavít đến thời lưu đày ở Babylon, là mười bốn đời; và từ thời lưu đày ở Babylon đến Đức Kitô, cũng là mười bốn đời.
12Sau thời lưu đày ở Babylon, Giơkhongia sinh Santiên; Santiên sinh Dơrúpbaven;13Dơrúpbaven sinh Avihút; Avihút sinh Engiakim; Engiakim sinh Ado; 14Ado sinh Xađốc; Xađốc sinh Akhin; Akhin sinh Êlihút; 15Êlihút sinh Elada; Elada sinh Mátthan; Mátthan sinh Giacóp; 16Giacóp sinh Giuse, chồng của bà Maria, bà là mẹ Đức Giêsu cũng gọi là Đấng Kitô.
17Như thế, tính chung lại thì: từ tổ phụ Ápraham đến vua Đavít, là mười bốn đời; từ vua Đavít đến thời lưu đày ở Babylon, là mười bốn đời; và từ thời lưu đày ở Babylon đến Đức Kitô, cũng là mười bốn đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét