Thứ Ba, 29 tháng 11, 2016

MỘT MIẾNG KHI ĐÓI




Chúng ta không thể cảm nhận được " một miếng khi đói "như thế nào khi chúng ta không phải là những người không may mắn như thế này phải không?. Chúng ta đã quá hạnh phúc, nhưng đôi khi chúng ta quyên mất điều đó, cứ tưởng mình là bất hạnh lắm khi muốn những cái ngon, cái đẹp mà chưa được , cứ nghĩ như vậy " là đói" rồi than thân trách phận. Còn họ thì sao, họ cũng là người mà, họ cũng cần, cũng muốn, cũng ước... được như chúng ta, nhưng tại sao cuộc đời của những người này hoàn toàn khác và quá xạ lạ với chúng ta.
Như vậy chúng ta hãy chia sẻ cho nhau những gì có thể, không chỉ là vật chất nhưng có những điều cao cả hơn nữa đó chính là tình thương, một ánh mắt của sự cảm thông tha thứ, một nụ cười có khi vực dậy được cả một tâm hồn đang héo úa., "cái đói" này cũng không thua kém gì cái đói mà chúng ta đã chứng kiến ở trên.


 Xin Chúa cho mỗi người Ki tô hữu biết chạnh lòng thương với những người anh em đông loại như chính Chúa đã chạnh lòng thương dân chúng khi xưa.


 "Thầy chạnh lòng thương đám đông, vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi và họ không có gì ăn. Thầy không muốn giải tán họ, để họ nhịn đói mà về, sợ rằng họ bị xỉu dọc đường." 

Thứ Tư Tuần thứ 1 Mùa Vọng C - Thánh Anrê Tông Đồ - Lễ kính
Lời Chúa: 
 Mt 15, 29-37
29Đức Giêsu xuống khỏi miền ấy, đến ven Biển Hồ Galilê. Người lên núi và ngồi ở đó. 30Có những đám người đông đảo kéo đến cùng Người, đem theo những kẻ què quặt, đui mù, tàn tật, câm điếc và nhiều bệnh nhân khác nữa. Họ đặt những kẻ ấy dưới chân Người và Người chữa lành, 31khiến đám đông phải kinh ngạc vì thấy kẻ câm nói được, người tàn tật được lành, người què đi được, người mù xem thấy. Và họ tôn vinh Thiên Chúa của Ítraen. 32Đức Giêsu gọi các môn đệ lại mà nói: "Thầy chạnh lòng thương đám đông, vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi và họ không có gì ăn. Thầy không muốn giải tán họ, để họ nhịn đói mà về, sợ rằng họ bị xỉu dọc đường." 33Các môn đệ thưa: "Trong nơi hoang vắng này, chúng con lấy đâu ra đủ bánh cho đám đông như vậy ăn no?" 34Đức Giêsu hỏi: "Anh em có mấy chiếc bánh?" Các ông đáp: "Thưa có bảy chiếc bánh và một ít cá nhỏ." 35Bấy giờ, Người truyền cho đám đông ngồi xuống đất. 36Rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh và mấy con cá, dâng lời tạ ơn, bẻ ra, trao cho môn đệ, và môn đệ trao cho đám đông. 37Ai nấy đều ăn và được no nê. Những mẩu bánh còn thừa, người ta thu lại được bảy thúng đầy.

Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2016

LÀM SAO ĐỂ ĐỨNG VỮNG ?


Kết quả hình ảnh cho lc 21 34-36

Câu chuyện chú ếch
Có một chú ếch được thả vào một cái nồi nước lạnh.
Cái nồi nước đó không hề đậy vung và rồi được để lên một cái bếp.
Ban đầu, nước vẫn còn lạnh thì chú ta không hề có phản ứng gì. Sau đó, nước cứ từ từ ấm dần lên, nhưng chú ta không hề để ý được đến điều đó. Tại sao ư? Tại vì nhiệt độ của nồi nước tăng lên từ từ và khiến chú ta quen với điều đó.
Càng về sau, nồi nước càng tăng nhiệt độ, nhưng chú ếch vẫn không hề để ý đến điều đó vì nhiệt độ chỉ tăng từ từ mà thôi.
Đến khi nước sôi thì chú ta mới bắt đầu cảm thấy không thoải mái, nhưng lúc này đã muộn rồi. Chú ếch đã được luộc trong nồi nước đó.
Đây là một câu chuyện kinh điển về sự thay đổi. Vì nồi nước cứ nóng dần dần khiến chú ếch không hề để ý đến và cuối cùng là bị chết trong nồi nước sôi. Giả sử, nếu thả chú ếch đó vào nồi nước khi nước đã nóng rồi và cũng không đậy vung thì chắc hẳn chú ếch sẽ cố mà nhảy ra cho được.

Đó cũng là hình ảnh của mỗi người chúng ta, đôi khi trong cuộc sống ta bị  ru ngủ trong vòng xoáy của tiền, tài, tình, danh vọng, mà không hề đề phòng những bất trắc có thể xảy ra, hay  tính toán cho tương lai.Khi tai họa ập đến, tiền tài tình cũng hết, thử hỏi kết cục của chúng ta ra sao? . 
Cuộc sống con người cũng thế. Chúng ta đã quen với những việc thường ngày đã xảy ra và không hề muốn thay đổi, hay thậm chí sợ sự thay đổi, sợ tiếp nhận cái mới. Nhưng thực tế thì cuộc sống của chúng ta thay đổi hàng ngày và nếu chúng ta không chú ý đến thì cũng đã quá muộn.
Còn khi đối diện với một sự thay đổi rõ rệt thì khi đó ta cuống lên, ta sợ. Liệu khi đó ta có thể đối diện được với sự thay đổi hay không? Ta có thể chấp nhận sự thay đổi hay không? Khi đó có là quá muộn không?
Hãy luôn chuẩn bị sẵn sàng cho mọi sự thay đổi.
Hãy nhìn nhận cẩn thận mọi thứ đang diễn ra xung quanh mình.
Hãy đối diện và chấp nhận những thay đổi đang diễn ra để bản thân thay đổi theo nó cho phù hợp.
 Vì vậy hãy luôn chuẩn bị sẵn sàng cho mọi sự thay đổi.
Xin Chúa cho mỗi người Ki tô hữu luôn biết tỉnh thức và cầu nguyện để thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Chúa, chúng con không thể đững vững nếu không có sự chuẩn bị và sẵn sàng ngay từ lúc này. Lạy Chúa ,hôm nay cũng là ngày cuối cùng của năm Phụng vụ, chúng con đang bước sang Mùa Vọng, mùa đón chờ Chúa đến, xin cho chúng con luôn có được tâm hồn xứng hợp đó là tỉnh thức và cầu nguyện luôn.
Thứ Bảy Tuần thứ 34 Thường Niên C
Lời Chúa: 
 Lc 21, 34-36
31Anh em cũng vậy, khi thấy những điều đó xảy ra, thì hãy biết là Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần. 32Thầy bảo thật anh em: thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra. 33Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.34"Vậy anh em phải đề phòng, chớ để lòng mình ra nặng nề vì chè chén say sưa, lo lắng sự đời, kẻo Ngày ấy như một chiếc lưới bất thần chụp xuống đầu anh em, 35vì Ngày ấy sẽ ập xuống trên mọi dân cư khắp mặt đất. 36Vậy anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người."

Thứ Năm, 24 tháng 11, 2016

NHẬN RA DẤU CHỈ


Kết quả hình ảnh cho lc 21,29-33
 “Một nhà thám hiểm Tây phương lạc hướng giữa sa mạc. Nguồn lương thực và nước uống đã khô cạn. Ông lê từng bước mệt mỏi trên cát nóng... Thình lình ông nghe tiếng suối róc rách và thấy trước mặt mình một ốc đảo xanh tươi. Thế nhưng, với lối suy nghĩ khoa học của người phương Tây, ông tự nghĩ : “Đây chỉ là một ảo ảnh... trong thực tế trước mắt ta làm gì có nước và cây cối”. Nghĩ như vậy, ông lại tuyệt vọng lê bước... Không bao lâu sau đó, hai người du mục tình cờ đi qua. Họ bắt gặp một xác người. Một người thốt lên “Chỉ còn hai bước nữa là người này đã có thể tới ốc đảo và tha hồ uống nước cũng như thưởng thức những trái ngọt cây lành. Tại sao lại có chuyện thế này ?”. Nhưng người bạn lắc đầu giải thích “Ông ta là một người phương Tây. Thế giới của chúng ta đầy ánh sáng và mầu nhiệm, nhưng con người lại dùng bàn tay nhỏ bé của mình để che đậy chúng.
Thảm trạng của con người thời đại : con người có nhiều kiến thức hơn, nhưng lại dùng bàn tay nhỏ bé của mình để che đây ánh sáng và mầu nhiệm... con người không còn biết đọc ra những dấu chỉ của thời đại.” (Trích "Mỗi ngày một tin vui")
2. Sự dẻo dai gan lì và lạc quan trong đời sống thiêng liêng : Giữa muôn vàn thử thách đau thương, người tín hữu không hẳn sẽ bị chết dí, nhưng có sức vươn dậy. Từ vài tín hiệu thật nhỏ nhoi, họ có khả năng nhìn ra   những dấu chỉ tình thương cứu độ của Chúa đang đến gần.
3. Sự nhạy bén  trong đời sống thiêng liêng : Có khả năng nhìn ra những tín hiệu loan báo tin vui. Nhìn ra ngay những chồi non và những con chim én loan báo mùa xuân : bắt được tín hiệu qua một nụ cười muốn làm hoà của người anh chị em vừa mới va chạm với ta. Nhìn ra thiện chí và sự đổi mới nơi những người ta thường  ác cảm.
4. “Khi cây đâm chồi, anh em nhìn thì đủ biết là mùa hè đã đến gần. Anh em cũng vậy, khi thấy những điều đó xảy ra thì hãy biết là triều đại Thiên Chúa đã đến gần” (Lc 21,30-31)
Phim truyện Tây Du Ký đã cho chúng ta thấy hình ảnh một bầy khỉ sống hạnh phúc trong động Hoa Quả. Trong lúc ăn uống no say thì có một con khỉ già ngã lăn ra chết. Cái chết của nó khiến cho bầy khỉ buồn bã và lo sợ không biết bao giờ mới đến phiên mình.
Vâng cuộc sống đầy đủ là dấu hiệu của hạnh phúc, nhưng cũng có thể là con đường dẫn đến đau thương, là mầm mống dẫn đến sa đoạ.
Tề Thiên, con khỉ đầu đàn đã phải lên đường tìm thuốc trường sanh. Con người cũng đang tìm cho mình sự sống vĩnh cửu. Theo quy luật của sự sống thì tôi phải chết. Khi tôi sinh ra là dấu hiệu tôi sẽ phải chết. Theo dòng thời gian, tôi lớn lên không thể tránh khỏi những bệnh tật. Đó là những dấu hiệu cảnh giác tôi. Về già, tôi cảm thấy yếu dần. Yếu dần là dấu hiệu tôi phải chết.
Nhưng với người kitô hữu, chết không phải là hết mà là cửa ngõ của sự sống, sự sống vĩnh cửu mà những dấu hiệu kia báo trước. Vậy tôi phải sẵn sàng, phải tỉnh thức để khỏi đánh mất sự sống đời đời.
Lạy Chúa, xin cho con biết nhận ra những dấu hiệu của sự sống vĩnh cửu trong đời con, để con đừng sống như đã chết. (Hosanna)
Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái

Thứ Sáu Tuần thứ 34 Thường Niên C - T. Catarina Alexandria, trinh nữ, tử đạo
Lời Chúa: 
 Lc 21, 29-33
29Đức Giêsu kể cho các môn đệ nghe một dụ ngôn: "Anh em hãy xem cây vả cũng như tất cả những cây khác. 30Khi cây đâm chồi, anh em nhìn thì đủ biết là mùa hè đã đến gần rồi. 31Anh em cũng vậy, khi thấy những điều đó xảy ra, thì hãy biết là Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần. 32Thầy bảo thật anh em: thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra. 33Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.
 

Thứ Ba, 22 tháng 11, 2016

GIÁ CỦA HẠNH PHÚC


nhung-cau-noi-hay-ve-cuoc-song-8

Câu chuyện hai hạt lúa
- Có hai hạt lúa nọ được giữ lại để làm hạt giống cho vụ sau vì cả hai đều là những hạt lúa tốt, đều to khỏe và chắc mẩy.
- Một hôm, người chủ định đem chúng gieo trên cánh đồng gần đó. Hạt thứ nhất nhủ thầm: “ Dại gì ta phải theo ông chủ ra đồng. Ta không muốn cả thân mình phải nát tan trong đất. Tốt nhất ta hãy giữ lại tất cả chất dinh dưỡng trong lớp vỏ này và tìm một nơi lý tưởng để trú ngụ.” Thế là nó chọn một góc khuất trong kho lúa để lăn vào đó.
- Còn hạt lúa thứ hai thì ngày đêm mong được ông chủ mang gieo xuống đất. Nó thật sự sung sướng khi được bắt đầu một cuộc đời mới.
- Thời gian trôi qua, hạt lúa thứ nhất bị héo khô nơi góc nhà bởi vì nó chẳng nhận được nước và ánh sáng. Lúc này chất dinh dưỡng chẳng giúp ích được gì- nó chết dần chết mòn. Trong khi đó, hạt lúa thứ hai dù nát tan trong đất nhưng từ thân nó lại mọc lên cây lúa vàng óng, trĩu hạt. Nó lại mang đến cho đời những hạt lúa mới...
- Đừng bao giờ tự khép mình trong lớp vỏ chắc chắn để cố giữ sự nguyên vẹn vô nghĩa của bản thân mà hãy can đảm bước đi, âm thầm chịu nát tan để góp cho cánh đồng cuộc đời một cây lúa nhỏ - đó là sự chọn lựa của hạt giống thứ hai.
**  Đó cũng sẽ là sự lựa chọn của bạn và tôi khi đứng trước cánh đồng cuộc đời bao la này...
 Chúng ta luôn luôn tìm kiếm hạnh phúc ,vì thiếu hạnh phúc nên mới đi tìm. Nhưng hạnh phúc không dể dàng tìm thấy và cảm nhận được trong khi chúng ta không mất công sức, thời gian...để tìm nó, cũng vì chúng ta không muốn  chấp nhận cái giá phải trả ( đau khổ và thất bại) cho hạnh phúc mà mình nhận được . Như thế mời là công bằng chứ phải không?
Nếu chỉ đi tìm sự an toàn để nấu thân như hạt lúa, thì cũng có ngày chúng ta phải kết thúc cuộc đời với sự tuyệt vọng và đau khổ như  hạt lúa thứ nhất. Nhưng chúng ta sẽ tìm thấy hạnh phúc khi dám chấp nhận sự mục nát trong lòng đất, như hạt lúa thứ hai.
Nguyện xin Chúa cho mỗi người Ki Tô hữu, được can đảm làm chứng cho Chúa, biết chấp nhận những  cái mất ở đời này vì danh Chúa ( kể cả từ những người thân), nhưng luôn hi vọng tìm lại được  hạnh phúc ấy ở  đời sau.

Thứ Tư Tuần thứ 34 Thường Niên C
Lời Chúa: 
 Lc 21,12-19
12"Nhưng trước khi tất cả các sự ấy xảy ra, thì người ta sẽ tra tay bắt và ngược đãi anh em, nộp anh em cho các hội đường và bỏ tù, điệu anh em đến trước mặt vua chúa quan quyền vì danh Thầy. 13Đó sẽ là cơ hội để anh em làm chứng cho Thầy. 14Vậy anh em hãy ghi lòng tạc dạ điều này, là anh em đừng lo nghĩ phải bào chữa cách nào. 15Vì chính Thầy sẽ cho anh em ăn nói thật khôn ngoan, khiến tất cả địch thủ của anh em không tài nào chống chọi hay cãi lại được. 16Anh em sẽ bị chính cha mẹ, anh chị em, bà con và bạn hữu bắt nộp. Họ sẽ giết một số người trong anh em. 17Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. 18Nhưng dù một sợi tóc trên đầu anh em cũng không bị mất đâu. 19Có kiên trì, anh em mới giữ được mạng sống mình.
 

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2016

DÁM TIN KHI CHO ĐI



 Một Linh mục nọ có thói quen tốt là ghi kỹ trong nhật ký hằng ngày về những số quà nhận và số quà cho. Thỉnh thoảng kiểm lại, nếu thấy phần nhận nhiều hơn phần cho thì Linh mục ấy điều chỉnh lại để phần cho nhiều hơn.
                                                                      http://tgpsaigon.net/suy-niem/20101121/7568

Suy tư
Trong cuộc sống đôi khi có những lúc ta chỉ mong nhận mà không dám cho đi, vì cho đi là chấp nhận mình phải thua thiệt có thể nói là đau đớn (trước mắt).Có cảm nhận được điều đó thì mới thấy được giá trị của cái mình cho đi không phải là dư thừa đối với mình, nhưng đó là cái mà mình  yêu quý, có những cái xem ra không có giá trị gì về mặt vật chât, nhưng nó lại là động lực rất lớn để khích lệ tinh thần cho người nhận, và điều này cũng còn phụ thuộc rất nhiều vào "thái độ và cách cho" của mỗi người như thế nào. Đây không phải là chuyện dễ làm chút nào ,nhìn lại bản thân ,nhớ lại một lần nào đó mình đã tặng ai một cài gì đó với thái độ như thế nào, và rút ra được kinh nghiệm gì cho bản thân?.

Trong bài Tin mừng hôm nay cũng thế, Chúa Giesu giáo huấn các môn đệ của Ngài qua hình ảnh  (thái độ) của bà góa nghèo khi bỏ tiền vào hòm, trái lại ,tại sao Ngài không khen những người giàu có,vì họ bỏ nhiều tiền  hơn bà góa này mà?

Xin Chúa cho mỗi người Ki tô hữu có trái tim của Chúa luôn rộng mở để trao ban và mang lại niềm vui hạnh phúc cho mọi người với những ân huệ chúng con đã được lãnh nhận từ nơi Chúa.

Thứ Hai Tuần thứ 34 Thường Niên C - Đức Mẹ Dâng Mình Trong Đền Thờ - Lễ nhớ
Lời Chúa: 
 Lc 21, 1-4
1Ngước mắt lên nhìn, Đức Giêsu thấy những người giàu đang bỏ tiền dâng cúng của họ vào thùng tiền.2 Người cũng thấy một bà goá túng thiếu kia bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm. 3Người liền nói: "Thầy bảo thật anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào nhiều hơn ai hết. 4Quả vậy, tất cả những người kia đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ, mà bỏ vào dâng cúng; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình, mà bỏ vào đó tất cả những gì bà có để nuôi sống mình."


                                                                           http://tgpsaigon.net/suy-niem/20101121/7568



           

Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2016

KẺ TRỘM ĐI LỐI TẮT VÀO THIÊN ĐÀNG

 

Kết quả hình ảnh cho lc 23 35-43


Truyện cổ tích Ai-len có kể lại một nhà vua không có con nối dòng. Muốn đi tìm hoàng tử để truyền ngôi lại cho, và chỉ có một điều kiện duy nhất mà vị hoàng tử phải có là chứng tỏ tình yêu của mình đối với Thiên Chúa và đối với con người ở mức độ cao nhất. Nhiều người đã đến trình diện với nhiều cách, nhiều bằng chứng về tình yêu của mình đối với Thiên Chúa và đối với anh chị em xung quanh, nhưng những bằng chứng đó không có sức thuyết phục nhà vua. Cuối cùng, có một chàng thanh niên đến trình diện với một bộ đồ cũ rách. Chàng thanh niên này được nhận. Chàng không cần phải dài dòng thuyết phục nhà vua vì chàng thanh niên này chính là người mà nhà vua đã gặp chiều hôm trước:
Số là vì nhà vua đã cải trang làm một người hành khất để thử lòng những vị hoàng tử tương lai của mình. Nhiều chàng thanh niên đã đi qua, nhìn thấy người ăn xin rách rưới, và xa tránh, chỉ có người thanh niên này dám dừng lại, hy sinh luôn cả chiếc áo mới của mình và dám mặc lại chiếc áo cũ để vào trình diện nhà vua. Tình yêu nằm trong con tim con người chứ không nằm trong chiếc áo bên ngoài.
***


 Chàng thanh niên trong câu chuyện trên đâu dám mơ ước được làm Thái tử thế mà chàng lại được chọn làm Thái Tử ,có lẽ đó là một bất ngờ mà anh cũng không dám tin,nhưng đó vẫn là sự thật vì một hành động mà anh đã làm cho người ăn xin rách rưới( vị vua cải trang) cảm nhận được về con người thật của anh.
Trong bài Tin Mừng hôm nay cũng thế có ai ngờ được anh trộm đi ăn trôm cả đời mà đến lúc chỉ trong phút chốc anh lại được hứa vào nước Thiên Đàng. Có lẽ Chúa Giê su cũng thế ,Ngài đã nhìn thấy con người thật của anh trôm lành này đó là thái độ trở về ,không ở lì trong tội lỗi, chúng ta thấy cuộc đối thoai của anh với người bạn "đồng nghiệp'' ."Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ! 41Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái!" 42Rồi anh ta thưa với Đức Giêsu: "Ông Giêsu ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi!" 43Và Người nói với anh ta: "Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng."

Như vậy qua câu chuyện thứ nhất về  hành động của chàng thanh niên khi anh làm cho vị vua , anh đã nhận lại được gì (hơn cả điều mà anh dám nghĩ tới) .


 Câu chuyện thứ hai của anh trộm lành trên thập giá, chúng ta nhận thấy Thiên Chúa luôn sẵn lòng đón đợi khi chúng ta biết nhìn nhận lại bản thân mình sau mỗi lần vấp ngã.

Qua hai hình ảnh đó chắc có lẽ chúng ta cũng tìm được con đường tắt để vào Thiên đàng rồi, nhưng chỉ còn chờ xem" thái độ" của chúng ta và ta sẽ" hành động" như thế nào thôi.

Lạy Chúa xin đừng để chúng con cứ ngủ vùi trong tội lỗi nhưng biết đứng dậy và trở về như anh trộm lành hôm nay. Xin cho chúng con biết mở lòng để đón nhận Chúa đến cai trị tâm hồn chúng con.

Lời Chúa: 
 Lc 23, 35-43
35Dân chúng đứng nhìn, còn các thủ lãnh thì buông lời cười nhạo: "Hắn đã cứu người khác, thì cứu lấy mình đi, nếu thật hắn là Đấng Kitô của Thiên Chúa, là người được tuyển chọn!" 36Lính tráng cũng chế giễu Người. Chúng lại gần, đưa giấm cho Người uống 37và nói: "Nếu ông là vua dân Do Thái thì cứu lấy mình đi!" 38Phía trên đầu Người, có bản án viết: "Đây là vua người Do Thái." 39Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người: "Ông không phải là Đấng Kitô sao? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với!" 40Nhưng tên kia mắng nó: "Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ! 41Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái!" 42Rồi anh ta thưa với Đức Giêsu: "Ông Giêsu ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi!" 43Và Người nói với anh ta: "Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng."

Thứ Ba, 15 tháng 11, 2016

CÁCH SỬ DỤNG TIỀN


 Kết quả hình ảnh cho hình ảnh của câu nói giá trị của dong tiền nằm ở cách tiêu, giá trị con ngươi ở cách yêu và cách song
  
Cho và nhận

Trên đường đi, hai người bắt gặp một đôi giày cũ nằm giữa đường. Họ cho rằng đó là đôi giày của một nông dân nghèo làm việc ở một cánh đồng gần bên, có lẽ ông ta đang chuẩn bị kết thúc ngày làm việc của mình.

Anh sinh viên quay sang nói với vị giáo sư: "Chúng ta hãy thử trêu chọc người nông dân xem sao. Em sẽ giấu giày của ông ta rồi thầy và em cùng trốn vào sau những bụi cây kia để xem thái độ ông ta ra sao khi không tìm thấy đôi giày."

Vị giáo sư ngăn lại: "Này, anh bạn trẻ, chúng ta đừng bao giờ đem những người nghèo ra để trêu chọc mua vui cho bản thân. Nhưng em là một sinh viên khá giả, em có thể tìm cho mình một niềm vui lớn hơn nhiều nhờ vào người nông dân này đấy. Em hãv đặt một đồng tiền vào mỗi chiếc giày của ông ta và chờ xem phản ứng ông ta ra sao."

Người sinh viên làm như lời vị giáo sư chỉ dẫn, sau đó cả hai cùng trốn vào sau bụi cây gần đó.
Chẳng mấy chốc người nông dân đã xong việc và băng qua cánh đồng đến nơi đặt giày và áo khoác của mình. Người nông dân vừa mặc áo khoác vừa xỏ chân vào một chiếc giày thì cảm thấy có vật gì cứng cứng bên trong, ông ta cúi xuống xem đó là vật gì và tìm thấy một đồng tiền. Sự kinh ngạc bàng hoàng hiện rõ trên gương mặt ông. Ông ta chăm chú nhìn đồng tiền, lật hai mặt đồng tiền qua lại và ngắm nhìn thật kỹ. Rồi ông nhìn khắp xung quanh nhưng chẳng thấy ai. Lúc bấy giờ ông bỏ đồng tiền vào túi, và tiếp tục xỏ chân vào chiếc giày còn lại. Sự ngạc nhiên của ông dường như được nhân lên gấp bội, khi ông tìm thấy đồng tiền thứ hai bên trong chiếc giày. Với cảm xúc tràn ngập trong lòng, người nông dân quì xuống, ngước mặt lên trời và đọc to lời cảm tạ chân thành của mình. Ông bày tỏ sự cảm tạ đối với bàn tay vô hình nhưng hào phóng đã đem lại một mòn quà đúng lúc cứu giúp gia đình ông khỏi cảnh túng quẫn người
vợ bệnh tật không ai chăm sóc và đàn con đang thiếu ăn.

Anh sinh viên lặng người đi vì xúc động, nước mắt giàn giụa. Vị giáo sư lên tiếng: "Bây giờ em có cảm thấy vui hơn lúc trước nếu như em đem ông ta ra làm trò đùa không?" Người thanh niên trả lời: "Giáo sư đã dạy cho em một bài học mà em sẽ không bao giờ quên. Đến bây giờ em mới hiểu được ý nghĩa thật sự của câu nói mà trước đây em không hiểu: "Cho đi là hạnh phúc hơn nhận về".

Trong cuộc sống nhiều người nghĩ rằng cứ có tiền là có tất cả , có tiền là hạnh phúc ... Nhưng thực tế xã hội ngày nay hỏi có bao nhiêu người được hạnh phúc vì có nhiều tiền, người có nhiều tiền nhưng không có hạnh phúc ,hạnh phúc hay không còn phụ thuộc rất nhiều vào cách họ sử dụng những đồng tiền đó như thế nào,ví dụ như Anh sinh viên trong câu chuyện ở trên." 

Lời Chúa hôm nay cũng trình bày rất rõ ba hình ảnh của ba người đầy tớ khi được Ông chủ giao cho một số tiền trước khi ông đi xa, như Ông nói, Ông sẽ trở lại để thu hồi lại số tiền và xem các đầy tớ đã làm gì với số tiền được giao cho. Dù mỗi người được trao ít nhiều khác nhau, nhưng cả ba người đều có phần thưởng giống nhau, chỉ khác một điều là người đầy tớ thứ ba đã không biết cách sử dụng đồng tiền ấy cho đúng nên đã bị trừng phạt.

Xin Chúa giúp mỗi người Ki tô hữu biết sử dụng đồng tiền sao cho sinh lợi ích cho chính bản thân mình và cho người anh em đồng loại.

Thứ Tư Tuần thứ 33 Thường Niên C
 Lời Chúa: 
 Lc 19, 11-28

11Khi dân chúng đang nghe những điều ấy, thì Đức Giêsu lại kể thêm một dụ ngôn, vì Người đang ở gần Giêrusalem và vì họ tưởng là Triều Đại Thiên Chúa sắp xuất hiện đến nơi rồi. 12Vậy Người nói: "Có một người quý tộc kia trẩy đi phương xa lãnh nhận vương quyền, rồi trở về. 13Ông gọi mười người trong các tôi tớ của ông đến, phát cho họ mười nén bạc và nói với họ: "Hãy lo làm ăn sinh lợi cho tới khi tôi đến." 14Nhưng đồng bào ông ghét ông, nên họ cử một phái đoàn đến sau ông để nói rằng: "Chúng tôi không muốn ông này làm vua chúng tôi. 15"Sau khi lãnh nhận vương quyền, ông trở về. Bấy giờ ông truyền gọi những đầy tớ ông đã giao bạc cho, để xem mỗi người làm ăn sinh lợi được bao nhiêu. 16Người thứ nhất đến trình: "Thưa ngài, nén bạc của ngài đã sinh lợi được mười nén. 17Ông bảo người ấy: "Khá lắm, hỡi đầy tớ tài giỏi! Vì anh đã trung thành trong việc rất nhỏ, thì hãy cầm quyền cai trị mười thành. 18Người thứ hai đến trình: "Thưa ngài, nén bạc của ngài đã làm lợi được năm nén. 19Ông cũng bảo người ấy: "Anh cũng vậy, anh hãy cai trị năm thành. 20Rồi người thứ ba đến trình: "Thưa ngài, nén bạc của ngài đây, tôi đã bọc khăn giữ kỹ. 21Tôi sợ ngài, vì ngài là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo. 22Ông nói: "Hỡi đầy tớ tồi tệ! Tôi cứ lời miệng anh mà xử anh. Anh đã biết tôi là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo. 23Thế sao anh không gửi bạc của tôi vào ngân hàng? Có vậy, khi tôi đến, tôi mới rút ra được cả vốn lẫn lời chứ! 24Rồi ông bảo những người đứng đó: "Lấy lại nén bạc nó giữ mà đưa cho người đã có mười nén.25 Họ thưa ông: "Thưa ngài, anh ấy có mười nén rồi! 26"Tôi nói cho các anh hay: phàm ai đã có, thì sẽ được cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái nó đang có cũng sẽ bị lấy đi. 27"Còn bọn thù địch của tôi kia, những người không muốn tôi làm vua cai trị chúng, thì hãy dẫn chúng lại đây và giết chết trước mặt tôi." 28 Nói những lời ấy xong, Đức Giêsu đi lên Giêrusalem.